Chương 19
Ba Ông Hoàng hiện diện là Parsis Skyle, Mika Ver Leth và Arrow. (Ông Hoàng vắng mặt là Vancha March)
Parsis Skyle là ma cà rồng sống thọ nhất (hơn tám trăm năm tuổi), râu tóc đều dài và bạc phơ. Ông được tôn kính không chỉ vì tuổi tác và địa vị, mà còn vì những kỳ công khi còn trẻ. Theo truyền thuyết, Parsis Skyle từng có mặt khắp nơi và đã thi hành nhiều việc. Nhiều chuyện kể về ông rất hoang tưởng: từng vượt biển với Columbus [2] đến châu Mỹ, giới thiệu chủ nghĩa ma cà rồng cho Tân thế giới, đã chiến đấu trên Joan Arc [3] (đương nhiên dưới danh nghĩa là một cảm tình viên của ma-cà-rồng) và đã gợi cảm hứng cho nhà văn Bram Stoker dựng nên nhân vật tai tiếng Dracula[4]. Tuy nhiên như vậy không có nghĩa những chuyện kể đều không có thật, vì với sự hiện hữu hiển nhiên của họ, ma cà rồng là sinh vật đầy hoang tưởng.
Mika Ver Leth là Ông Hoàng trẻ nhất, “mới chỉ” hai trăm bảy mươi tuổi. Tóc ông ta đen bóng, mắt soi mói như mắt quạ. Lại còn mặc bộ đồ toàn màu đen ngòm. Trông ông ta có vẻ khắc nghiệt hơn cả ông Crepsley, trán và hai bên nép đầy vết nhăn xếp nếp. Tôi có cảm giác ông ta chẳng bao giờ biết cười là gì.
Ông Hoàng Arrow-mũi tên là một người lực lưỡng, đầu sói lọi với những hình xăm mũi tên trên đầu và cánh tay. Ông là một chiến sĩ đáng gờm, lòng căm ghét ma cà chớp của ông đã đi vào huyền thoại. Ông đã kết hôn với một phụ nữ loài người trước khi trở thành một tướng quân, nhưng bà đã bị một ma cà chớp, chiến đấu cùng ông, sát hại. Arrow trở lại thị tộc, ủ dột và khép kín, rèn luyện để trở thành một tướng quân. Từ đó ông hiến mình cho công việc, nhằm xóa tan mọi buồn phiền.
Cả ba ông Hoàng đều to lớn, lực lưỡng. Kể cả cụ Paris Skyle cao niên nhất, trông vẫn cứ như dư sức quẳng con bò mộng lên vai với chỉ một tay.
Cụ Paris vuốt chòm râu bạc, nhìn ông Crepsley với đôi mắt đầy thân thiện, lên tiếng:
- Chào Larten. Rất vui lại gặp anh trong Cung Ông Hoàng. Tưởng đâu không còn được thấy mặt anh nữa.
Ông Crepsley cúi thấp đầu trả lời:
- Tôi đã thề là sẽ trở lại.
Paris mỉm cười:
- Ta không hề nghi ngờ điều đó. Ta chỉ e không sống đến khi chào đón anh quay lại. Bạn già ơi, sự sống của ta chỉ còn được tính từng đêm thôi.
- Ông sẽ còn sống lâu hơn tất cả chúng tôi.
- Để chờ xem. Paris thở dài nói.
Ông hướng mắt về tôi, trong khi ông Crepsley tiến tới cúi chào hai Ông Hoàng kia. Khi ông Crepsley trở lại bên tôi, Ông Hoàng già nói:
- Chắc hẳn đây là phụ tá của anh. Darren Shan. Ta đã nghe Gavner Purls tán tụng cậu bé này.
-Nó là đứa can đảm và có dòng máu tốt. Một phụ tá giỏi. Chỉ cần một đêm, nó có thể trở thành ma cà rồng hạng nhất.
- Chỉ một đêm! Mika Ver Leth gằn dọng. Tôi không ưa cái kiểu ông ta gườm gườm nhìn tôi chút xíu nào.
- Nó chỉ là một đứa trẻ con. Đây không phải lúc thừa nhận trẻ con vào hàng ngũ của ta. Điều gì làm anh...
Paris Skyle chặn ngang:
- Thôi nào Mika. Chúng ta không nên hấp tấp. Tất cả chúng ta tại đây đều biết tư cách của Larten Crepsley. Hãy tôn trọng ông ấy. Ta không biết nguyên nhân Larten vì sao lại chọn một đứa trẻ để truyền máu, nhưng ta chắc, ông ta có thể giải thích.
Mika Ver Leth vẫn cố cằn nhằn:
- Đêm nay và mãi mãi, tôi vẫn cứ cho rằng đây chỉ là một chuyện điên rồ.
Đợi ông ta im lặng hẳn, Ông Hoàng già quay lại tôi, mỉm cười:
- Darren Shan, ta xin lỗi, nếu chúng ta đã tỏ ra bất nhẫn. Quá lâu rồi chưa có một đứa trẻ nào trình diện chúng ta, vì vậy chúng ta không biết cách cư xử với trẻ con.
Tôi làm bầm:
- Cháu không là một đứa trẻ thật sự. Cháu đã mang trong mình phân nửa dòng máu ma cà rồng từ tám năm nay. Thân xác không già đi, đâu phải lỗi tại cháu.
Mika Ver Leth nói ngay:
- Rất chính xác. Đó là lỗi của ma cà rồng đã chuyền máu cho mi. Hắn...
Ông hoàng già quát lên:
- Mika! Ma cà rồng nổi tiếng cao quý này và phụ tá của ông tới trình diện chúng ta với sự tin tưởng được chúng ta tán thành. Dù chúng ta chấp thuận hay không, họ xứng đáng được nghe những lời lẽ lịch sự, chứ không phải là sự thách thức hồ đồ trước các đồng loại.
Mika đứng dậy, cúi đầu trước chúng tôi, nói qua hàm nghiến chặt:
- Xin lỗi. Ta sẽ không cư xử như vậy nữa.
Tiếng thì thầm rì rào khắp trong cung. Qua những gì thoáng nghe, tôi được biết, một Ông Hoàng xin lỗi cấp dưới, mà cấp dưới đó lại là một kẻ không còn giữ chức tướng quân nữa, là một điều quá bất thường.
Ông Hoàng già Paris chỉ hai ghế vừa được đem lại cho chúng tôi, nói:
- Nào, Larten, hãy ngồi xuống, kể cho chúng ta nghe từ lần sau cũng gặp nhau, anh đã làm gì.
Ngay sau khi chúng tôi ngồi xuống, ông Crepsley bắt đầu kể: từ những sự hợp tác với gánh xiếc Quái Dị, đến những nơi ông đã qua, những người ông đã gặp. Nhưng tới đoạn Murlough, ông yêu cầu được nói riêng với ba Ông Hoàng. Ông thì thầm kể lại về ma cà chớp điên khùng và ông đã giết hắn ra sao. Cả ba đề bàng hoàng, lo lắng.
Ông Hoàng già Paris lầm bẩm:
- Chuyện này rất đáng ngại. Nếu ma cà chớp phát hiện ra, chúng sẽ lợi dụng điều đó làm cái cớ để khởi động lại cuộc chiến với chúng ta.
Ông Crepsley bảo:
-Chúng không thể mượn cớ đó được, vì tôi không còn là một thành viên trong bộ tộc nữa.
Mika Ver Leth lên tiếng:
- Khi giận điên lên, chúng đâu thèm quan tâm đến chuyện đó. Nếu lời đồn về chúa tể Ma Cà Chớp là sự thật, chúng ta cần phải rất thận trọng dọn dẹp những nơi anh em có cùng dòng máu của chúng ta.
Lần đầu tiên Ông Hoàng Arrow-Mũi tên lên tiếng:
- Tuy nhiên, tôi không nghĩ Larten đã phạm sai lầm. Nếu Crepsley còn là một tướng quân thì lại khác, nhưng do ông ấy là một tác nhân tự do nên Larten không bị ràng buộc bởi luật pháp của chúng ta. Ở địa vị Larten, tôi cũng sẽ làm như vậy. Theo tôi, chúng ta không thể bắt lỗi Larten về chuyện này.
- Đúng... Mika gật đầu đồng ý.
Liếc nhìn tôi, ông ta tiếp:
- Không bắt lỗi... chuyện đó.
Tạm dẹp chuyện Murlough, chúng tôi trở lại ghế, tất cả đều cao giọng, để mọi người trong cung đều có thể nghe.
Ông Hoàng Paris Skyle giọng đầy trang trọng:
- Bây giờ chúng ta trở lại chuyện phụ tá của anh. Chúng ta đều biết, thế giới đã thay đổi rất nhiều từ mấy thế kỷ qua. Con người bảo vệ cho nhau nhiều hơn, luật pháp của họ nghiêm khắc hơn bao giờ hết, nhất là họ đặt biệt quan tâm tới đám trẻ. Đó là lý do vì sao chúng ta không còn truyền máu cho trẻ con nữa. Kể cả trong quá khứ, chúng ta cũng chỉ làm chuyện này vài lần thôi. Lần cuối cùng chúng ta thu nhận một đứa trẻ cũng đã cách nay chín mươi năm rồi. Larten, cho chúng tôi biết, vì sao anh phạm quy luật truyền thống như vậy.
Ông Crepsley tằng hắng, lần lượt nhìn từng Ông Hoàng, cho đến khi mắt ông dừng lại Ông Hoàng Mika:
- Tôi không có lý do xác đáng nào.
Giọng nói bình tĩnh của ông bống làm xôn xao khắp trong gian phòng.
- Im lặng! Ông hoàng già la lớn.
Khi tất cả trở lại yên lặng, ông quay lại nhìn chúng tôi, bối rối nói:
- Nào nào, Larten đừng úp mở nữa. Chẳng lẽ anh truyền máu cho một đứa trẻ vì một ý thích nhất thời đơn giản thế. Chắc chắn phải có một nguyên nhân. Hay vì... anh đã giết cha mẹ nó, nên quyết định phải săn sóc nó thay họ?
-Cha mẹ nó còn sống.
Mika hỏi ngay:
- Cả hai?
- Phải?
Paris hỏi:
- Họ đang tìm kiếm nó?
- Không. Chúng tôi đã ngụy tạo ra một cái chết. Họ đã chôn nó, vì tưởng nó chết thật rồi.
- Ít ra thì anh đã làm được một điều đúng. Nhưng trước hết hãy trả lời vì sao lại truyền máu cho nó.
Crepsley im lặng.
Ông Hoàng già quay sang tôi, hỏi:
- Darren, mi biết lý do không?
Hy vọng cứu ma cà rồng Crepsley khỏi rắc rối, tôi nói:
- Cháu khám phá ra sự thật về ông ấy. Có lẽ vì để tự bảo vệ, ông ấy thấy, hoặc phải bắt cháu làm đệ tử hoặc là... giết cháu.
Paris nhận xét:
- Lời bào chữa hợp lý.
Ông Crepsley thở dài:
- Nhưng không phải là sự thật. Tôi không hề sợ bị lộ diện vì Darren. Thật ra, lý do làm nó phát hiện ra tôi, là vì tôi đã quyết định truyền máu cho một đứa bạn cùng tuổi nó.
Tiếng huyên nào tranh luận rầm rầm. Ba Ông Hoàng la thét suốt mấy phút mới lập lại được trật tự.
Ông Hoàng gìa tỏ ra càng bối rối hơn khi hỏi:
- Anh đã định truyền máu cho một đứa trẻ khác nữa sao?
Ông Crepsley gật đầu:
-Nhưng máu nó ô uế nhuốm màu độc ác. Nó không thể trở thành một ma cà rồng tốt được.
Mika hầm hầm lên tiếng:
- Để tôi nói thẳng ra. Anh định truyền máu cho một thằng bé, nhưng không thể do bị bạn nó phát hiện. Và rồi, anh đã truyền máu cho thằng này thay thế thằng kia. Đúng không?
- Có thể tóm tắt như vậy. Ngoài ra, do tôi hấp tấp hành động, nên đã không cho nó biết toàn bộ sự thật quy luật của chúng ta. Đó là điều không thể nào tha thứ được. Để bào chữa cho mình, tôi chỉ có thể nói thêm là: trước khi truyền máu, tôi đã quan sát nó thật chi li và bị sự chân thật cũng như nghi lực của nó thuyết phục.
Paris hỏi:
- Chuyện gì đã lôi kéo anh vào vụ thằng nhỏ đầu tiên, thằng bé mang dòng máu tội ác đó?
- Nó biết tôi là ai. Nó đã thấy hình tôi vẽ trong một cuốn sách cũ, từ khi tôi còn sử dụng tên Vur Horston. Nó xin làm phụ tá cho tôi.
- Anh cũng đã không cắt nghĩa cho nó biết quy luật của chúng ta? Không cho nó biết là chúng ta không truyền máu cho trẻ con?
- Tôi đã định nhưng... dường như lúc đó tôi không tự chủ nổi. Biết là sai lầm, nhưng nếu nó không mang dòng máu xấu, tôi đã bất chấp hết để truyền máu cho nó rồi. Tôi không thể cắt nghĩa được lý do, vì tôi không hiểu nguyên nhân từ đâu tôi lại như vậy.
Mika cảnh cáo:
- Anh nên đưa ra những lý lẽ xác đáng hơn.
- Tôi không thể, vì chẳng có lý do nào nữa.
Một tiếng ho nho nhỏ sau lưng chúng tôi và ông Gavner Purl bước lên, lễ phép hỏi:
- Tôi có thể được phép thay mặt bạn mình không?
- Tất nhiên là được. Chúng ta vui mừng để anh tham dự, nếu có thể làm mọi chuyện sáng tỏ hơn.
- Tôi không biết có thể làm được điều đó không, nhưng tôi muốn lưu ý các vị một điều. Darren là một cậu bé phi thường. Nó đã vượt qua cuộc hành trình đầy cam go lên núi Ma Cà Rồng. Ở độ tuổi của thằng bé, đó không phải là một chiến công bé nhỏ. Trên đường đi vất vả, nó đã phải chiến đấu với một con gấu bị nhiễm độc máu ma cà chớp. Và tôi tin các vị đây cũng đã biết chuyện thi đấu của nó với Arra Sail mấy đêm trước.
Ông hoàng già tủm tỉm:
- Chúng ta có nghe nói.
- Nó thông minh và dũng cảm, tinh quái mà trung thực. Tôi tin nó có những đức tính cần thiết để trở thành ma cà rồng đàng hoàng. Cho nó cơ hội, nó sẽ còn tỏ ra xuất sắc hơn. Nó còn nhỏ, nhưng từng có những ma cà rồng nhỏ hơn gia nhập hàng ngũ chúng ta. Khi được truyền máu, ngài mới được hai tuổi, đúng không, thưa Ông Hoàng Paris Skyle?
Mika Ver Leth kêu lên:
- Đó không phải là vấn đề. Thằng nhỏ này có thể trở thành kẻ kế vị ma cà rồng anh hùng Khledon Lurt của chúng ta, thì vấn đề cũng không có gì thay đổi. Sự thật phải là sự thật. Ma cà rồng không còn truyền máu cho trẻ con nữa. Nếu bỏ qua vụ này thì rất có khả năng sẽ tạo ra một ngoại lệ ưu đãi nguy hiểm.
Arrow-Mũi tên nhẹ nhàng nói:
- Mika nói phải. Sự can đảm và khả năng của đứa nhỏ không phải là vấn đề. Hành động truyền máu cho nó của Larten là không đúng, chúng ta phải lưu tâm đến vấn đền đó.
Ông Hoàng già Paris chầm chậm gật đầu:
- Larten, họ nói đúng. Bỏ qua vụ này là chúng ta có lỗi. Nếu ở địa vị chúng ta, chính anh cũng sẽ không dung thứ cho hành động phạm luật như thế này. Ông Crepsley thở dài:
- Tôi không được tha thứ, chỉ van xin cứu xét. Tôi cũng có yêu cầu đừng có sự báo thù nào chống lại Darren. Lỗi là do tôi, một minh tôi sẽ chịu hình phạt. Mika bối rối nói:
- Hình phạt nào? Tôi không hiểu anh đang nói gì.
- Trong thâm tâm, tôi chưa bao giờ có ý làm ô uế thanh danh anh.
Ông hoàng Arrow đồng ý:
- Không ai trong chúng ta muốn điều đó. Nhưng chúng ta phải chọn cách nào đây? Anh ta sai, chúng ta phải khiển trách về sai lầm đó chứ.
Ông hoàng già trầm ngâm nói :
- Khiển trách, nhưng với một với một tấm lòng độ lượng .
Ông Crepsley kiên quyết nói:
- Tôi không cầu xin lòng nhân từ. Tôi không phải là một ma cà rồng trẻ hành động bồng bột, ngu xuẩn. Tôi không xin được xử lý đặc biệt. Nếu các ngài quyết định tội tử hình, tôi chấp nhận phán quyết không một tiếng phàn nàn. Nếu...
Ông Hoàng già bực tức, gắt toáng lên:
- Không bàn cãi, thử thách gì nữa. Ta lặp lại. Uy tín của anh không có vấn đề gì.
- Có lẽ... Arrow ngập ngừng trong giây lát, rồi ông tiếp... Có lẽ tìm được một giải pháp. Nói đến thử thách, tôi chợt có một ý tưởng. Có một cách giải quyết vấn đề này mà không phải giết hoặc làm mất thanh danh ông bạn già của chúng ta...
Chỉ thẳng vào tôi ông nói:
- Hãy đặt ra một thử thách dành cho đứa trẻ này. Hết chương 19