Chương 8
Khi đám ma cà rồng đi qua, tôi nằm bẹp dí xuống đất. Xuôi gió, nên họ không đánh hơi thấy tôi.
Họ vừa qua khỏi một quãng, tôi thì thầm với con Sọc:
- Phải theo dõi họ ngay.
Nó lặng lẽ nhìn tôi với đôi mắt vàng to lớn, rồi đứng dậy. Tôi theo con Sọc luồn lách qua những bụi rậm phía sau, hy vọng nó không dẫn tôi lạc đường.
Mấy phút sau, nó đưa tôi đi một vòng, và tôi đã nhìn thấy mấy ma cà rồng. Chúng tôi bám theo, thận trọng giữ khoảng cách không quá gần.
Tôi quan sát bốn ma cà rồng đi cùng ông Crepsley và Kurda. Ba kẻ lạ mặt, nhưng ma cà rồng thứ tư chính là bà Arra Sals. Lần cuối cùng tôi gặp bà, tay bà còn phải băng bó, treo vòng qua cổ, nhưng lúc này bà đã thoải mái buông tay bên sườn.
Một lúc sau, tôi nhận thấy hai trong ba kẻ lạ mặt cầm gươm như Kurda, đi lùi lại về phía sau bà Arra và tên không vũ khí. Tôi hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra. Ông Crepsley đi tìm tôi, bà Arra và mấy ma cà rồng kia quyết định đi cùng ông. Chắc Kurda lo ngại rất có thể tôi còn sống, nên đã đề nghị đem theo mấy ma cà rồng vũ trang để giúp đỡ. Nếu phát hiện ra tôi, kiếm sẽ vung lên, và mạng sống tôi sẽ... chấm dứt cùng tính mạng của ông Crepsley, bà Arra và gã ma cà rồng không vũ khí. Kurda phải tìm mọi cách, sao cho sự phản bội của ông ta không thể đến được tai các Ông Hoàng và các tướng quân.
Tôi không ngạc nhiên vì âm mưu quá tiểu nhân của Kurda, nhưng tôi bị bất ngờ vì ông ta không phải là kẻ phản bội duy nhất. Hai ma cà rồng vũ trang hẳn phải biết sự thật của Kurda và đám ma cà chớp, nên mới được ông ta tin cẩn thế. Đã có lúc tôi nghi ngờ mấy Giám hộ Máu (những con người kỳ dị sống trong núi Ma Cà Rồng đổi máu họ để lấy nội tạng của những ma cà rồng chết) là một phần tử trong mưu đồ này, nhưng sau đó lại cho rằng chỉ có mình Kurda là kẻ phản bội. Dường như tôi đã lầm. Nếu ông Crepsley và bà Arra không quá tập trung vào việc tìm kiếm tôi, hẳn họ đã nhận ra có chuyện bất thường: Kurda và hau tên cầm kiếm tỏ ra bồn chồn, mắt láo liên, mấy ngón tay luôn ngọ ngoạy. Tôi chỉ muốn nhảy xổ ra, hù cho ông Kurda hết hồn. Trông ông ta có vẻ bồn chồn nhất. Nhưng nếu thấy tôi, chúng sẽ giết tôi và ba ma cà rồng kia ngay lập tức. Chừng nào tưởng tôi đã chết, chúng còn để họ được yên.
Tôi nhìn thật kỹ để cho vào tâm trí, mặt hai đồng bọn của Kurda. Không biết còn bao nhiêu tên nữa trong âm mưu hủy diệt thị tộc này. Những ma cà rồng dày dạn kinh nghiệm, được đánh giá cao về sự trung tín và lòng dũng cảm, chẳng bao giờ nghĩ đến chuyện là đồng minh với một tên phản bội.
Một lúc sau, họ ngồi nghỉ trên một khoảng trống. Chỉ còn mình ông Crepsley lo âu đi tới đi lui.
Vỗ vai con Sọc, tôi chỉ khoảng trống, để nó biết là tôi muốn tới lại gần hơn. Nó ngại ngần, đánh hơi, rồi tiến lên trước. Chúng tôi thận trọng bò tới sau một thân cây dổ để núp, khoảng cách trống chừng bảy tám mét. Với thính giác cực nhạy bén, tôi có thể nghe rõ được những gì họ nói.
Nhưng suốt mấy phút không ai nói gì. Các ma cà rồng úp tay lên miệng hà hơi, hoặc rùng mình kéo chặt áo khoác hơn. Tôi mỉm cười thầm nghĩ, họ sẽ cảm thấy thế nào.
Một lúc sau, Kurda đứng dậy, tiến lại gần ông Crepsley. Tên phản bội giả vờ lo lắng hỏi:
- Ông nghĩ, chúng tìm được nó không?
Ông Crepsley thở dài:
- Chắc là không. Nhưng tôi vẫn tiếp tục kiếm tìm. Mong sao tìm được xác, để hỏa táng cho đàng hoàng.
- Có thể nó còn sống.
Ông Crepsley cười buồn:
- Chúng ta theo dấu nó suốt các đường hầm, và tôi biết nó đã ngã xuống suối, không ngoi lên được. Anh thật sự tin nó còn sống sao?
Kurda lắc đầu như quá buồn khổ.
Đồ đê hèn dơ bẩn!. Hắn đâu ngờ là tôi còn sống. Nếu không vì mấy thanh kiếm kia, tôi đã...
Tôi cố bình tĩnh lại, nghe tiếp vì bà Arra đã tiến lại nói:
- Phía sau có nhiều dấu vết của sói. Có thể chúng đã ăn mất xác rồi.
Ông Crepsley bảo:
- Tôi không tin. Sói tôn trọng ma cà rồng, cũng như ma cà rồng tôn trọng chúng. Hơn nữa, chúng sẽ bị nhiễm máu độc và chúng ta phải nghe tiếng sói dại tru chứ.
Im lặng một lúc, rồi tiếng bà Arra lẩm bẩm:
- Ước gì tôi biết được chuyện gì đã xảy ra dưới những đường hầm đó. Nếu Darren bị ngã xuống suối, tôi còn hiểu nổi, nhưng còn Gavner vì sao cũng biến mất.
Nghe đến tên ông Gavner, tôi lạnh toát người.
Kurda chậm rãi nói:
- Có thể ông ấy cũng ngã xuống suối trong khi cố cứu Darren, hoặc Darren bị ngã khi cố cứu ông ấy.
- Nhưng vì sao họ lại lọt xuống suối chứ? Mà con suối không rộng, họ dư sức vượt qua. Thật vô lý.
Kurda nhún vai, làm như cũng không thể nào hiểu nổi.
Ông Crepsley nhận xét:
- Ít ra thì chúng ta cũng biết là Gavner đã chết. Dù chưa tìm được xác, nhưng việc mất tín hiệu tinh thần của ông ấy, chứng tỏ Gavner đã mất rồi. Tôi rất buồn vì cái chết của Gavner, nhưng việc không thấy một vết tích nào của Darren làm tôi rối trí hơn. Khó có thể tin được là nó còn sống, nhưng cho đến khi nào có chứng cớ rõ ràng là nó đã chết, tôi mới chập nhận đó là sự thật.
Kurda bảo:
- Cứ tiếp tục, may ra chúng ta tìm được nó.
Ông Crepsley thở dài, lắc đầu:
- Không. Nếu đêm nay không thấy xác nó, chúng ta bỏ cuộc. Còn phải sửa soạn lễ phong chức của anh.
Kurda gắt:
- Quên vụ phong chức đi.
- Không được. Hai đêm nữa anh sẽ trở thành ông Hoàng. Việc đó là ưu tiên hàng đầu.
- Nhưng...
- Việc phong chức ông hoàng quan trọng hơn chuyện Gavner và Darren mất tích. Ra khỏi ranh giới núi, sát buổi lễ, là anh đã vượt quy luật rồi. Đừng nghĩ đến Darren nữa. Là một ông hoàng, anh phải đặt nguyện vọng kẻ khác trước việc riêng. Thị tộc đang mong chờ anh dành cả ngày để cấp tốc sửa soạn cho buổi lễ. Đừng làm họ thất vọng.
- Thôi, đựợc rồi. Nhưng vụ này chưa hề kết thúc được. Về những gì đã xảy ra, tôi cũng rối trí như ông. Tôi không thể nghỉ ngơi cho đến khi nào chúng ta biết chắc Darren còn sống hay đã chết.
Đồ đạo đức giả! Hắn đứng đó, làm ra vẻ vô tội, lo lắng cho tôi. Phải chi tôi có một khẩu súng hay cung tên, tôi sẽ bắn cho hắn chết đứ đừ ngay tại chõ, thây kệ luật lệ của ma cà rồng (luật ma cà rồng cấm không sử dụng súng và cung nỏ).
Khi họ tiếp tục cuộc tìm kiếm, tôi vẫn ở yên tại chỗ, căng đầu suy nghĩ. Tôi đã quên khuấy vụ Kurda sắp trở thành ông hoàng. Nhưng lúc này, nghĩ đến chuyện đó, tôi chợt nhận ra có điều bất thường.
Bọn ma cà chớp nếu có ý định giết càng nhiều ma cà rồng càng tốt, để chiếm quả núi, thế thì tại sao khi tiến hành một việc nguy hiểm như vậy, lại chỉ có một nhóm trong hang? Vả lại, cho dù chúng giết được hết ma cà rồng có mặt trong núi, còn rất nhiều ma cà rồng khác sẽ từ các nơi cấp tốc đổ về chiếm lại. Phải có một lý fo chính dáng để chúng có mặt tại đây.
Và tôi nghĩ là mình biết lý do đó là gì.
Huyết thạch!
Huyết thạch là một hòn đá phép thuật của ma cà rồng. Nếu chiếm được hòn đá đó, tụi ma cà chớp có thể truy lùng và tiêu diệt ma cà rồng bất kỳ lúc nào chúng muốn.
Theo lời đồn đại, Huyết thạch còn là vật duy nhất có thể cứu ma cà rồng khỏi bị nhân vật huyền thoại chúa tể Ma Cà Chớp tiêu diệt. Cũng theo truyền thuyết, nhân vật này sẽ hiện ra vào một đêm, để dẫn dắt ma cà chớp đi đến chiến thắng ma cà rồng. Nếu vị Chúa tể đáng sợ đó xuất hiện, như lời lão Tí-nị nói, thì tất nhiên đám ma cà chớp rất nóng lòng chạm tay vào vật sẽ đưa chúng đến cơ hội thắng lợi hoàn toàn.
Nhưng Huyết thạch được bảo vệ bằng phép thuật trong cung Ông Hoàng. Dù ma cà chớp giết bao nhiêu ma cà rồng, chiếm bao nhiêu vị trí trên núi đi nữa, chúng cũng sẽ không bao giờ vào được cung Ông Hoàng, để có được Huyết thạch. Vì chỉ có các ông hoàng ma cà rồng mới có thể mở được của cung. Chỉ ông hoàng ma cà rồng mới có thể làm chuyện đó...
Nhưng hai đêm nữa thôi, Kurda sẽ được tấn chức. Đó là cả một kế hoạch! Ngay sau khi Kurda được phong chức, hắn sẽ có khả năng mở cửa bất cứ lúc nào. Khi đã sẵn sàng, hắn sẽ lén lút đưa tụi ma cà chớp từ những hang động và đường hầm lên vì Kurda thông thạo các ngả đường dẫn vào cung Ông Hoàng mà không ai biết. Chúng sẽ giết tất cả ma cà rồng có mặt tại đó, và chiếm quyền điều khiển trong tay, ma cà rồng ở khắp nơi phải tuân theo lời hắn, kẻ nào bất tuân sẽ bị hắn tiêu diệt.
Không tới bốn mươi tám tiếng nữa, Kurda sẽ được phong chức và cung Ông Hoàng sẽ ở trong tầm tay của hắn. Không ai biết hắn phản bội, nên không ai ngăn chặn hắn, ngoại trừ... tôi.
Dù không muốn gặp mặt các ma cà rồng, vì họ đã xử tử hình tôi, nhưng đã tới thời điểm đành phải trở lại núi Ma Cà Rồng. Tôi phải cảnh giác các ông hoàng và các tướng quân, trước khi Kurda ra tay phản bội họ.
Đúng, phải thông báo cho các ma cà rồng biết, cho dù điều đó có thể làm tôi mất mạng. Hết chương 8